Có thể xem đây là cuốn sách đã “mai mối” Trâm với lĩnh vực triết học, giúp Trâm biết quan sát và chiêm nghiệm nhiều hơn, nhìn thấy được vẻ đẹp của những câu hỏi mà không còn cảm thấy khó chịu nếu vẫn chưa tìm thấy đáp án thoả đáng.
Và hơn hết, có một quan điểm từ cuốn sách này mà Trâm đã áp dụng liên tục trên hành trình trưởng thành của mình, và đều chia sẻ nó với những bạn bè thân thiết mỗi khi có dịp trò chuyện về chủ đề liên quan.
Đó là: một khi chúng ta đã ra quyết định rồi thì đừng hỏi rằng quyết định đó là đúng hay sai, mà hãy biến nó thành quyết định đúng.
Và thực sự thì, làm gì có cách nào tốt hơn nếu như ta muốn bước đi tiếp?
Vô cùng nể phục tác giả, vì chẳng dễ dàng gì để diễn đạt rành mạch những ý tưởng khác biệt của mình so với số đông, đặc biệt là với những chủ đề khó nhằn như tôn giáo, niềm tin và cách sống, huống hồ là làm cho nó trở nên thú vị.
Khó vậy mà cũng làm được. Nể ghê!